Định luật vạn vật hấp dẫn của Newton
Template:Chú thích trong bài Định luật vạn vật hấp dẫn của Newton là định luật do Isaac Newton - một trong những nhà vật lý vĩ đại nhất khám phá ra. Theo định luật này, vật có khối lượng m sẽ bị kéo về gần vật có khối lượng M với gia tốc:
- <math>g = \frac{GM}{r^2}</math>
- với G là hằng số hấp dẫn và r là khoảng cách giữa hai vật.
Theo định luật 2 Newton, vật có khối lượng m chịu lực hấp dẫn có độ lớn:
- F = m g
- <math>F = \frac{GMm}{r^2}</math>
Công thức trên được gọi là định luật vạn vật hấp dẫn Newton, trong đó lực hấp dẫn tỷ lệ thuận với tích của hai khối lượng và tỉ lệ nghịch với bình phương khoảng cách hai vật.
Trong công thức này, kích thước các vật được coi là rất nhỏ so với khoảng cách giữa chúng.
Hằng số hấp dẫn
Hằng số hấp dẫn G phụ thuộc vào hệ đơn vị đo lường, được xác định lần đầu tiên bởi thí nghiệm Cavendish năm 1797.
- Nếu dùng hệ đơn vị SI:
G = 6.67 x 10−11 N.m²/kg²
Tham khảo
- YAN Kun(2005). The general expression of Binet equation about celestial bodies motion orbits(Approximate solutions of Binet equation for celestial bodies motion orbits in the weak and strong gravitational field) DOI:10.3969/j.issn.1004-2903.2005.02.052.
Thể loại:Tương tác hấp dẫn Thể loại:Khái niệm vật lý Thể loại:Lực hấp dẫn Thể loại:Thuyết hấp dẫn Thể loại:Isaac Newton