Tên lửa đất đối đất
300px|nhỏ|phải|Một chiến sĩ ANA đang sử dụng tên lửa vác vai Tên lửa đất đối đất (tiếng Anh là: surface-to-surface missile SSM) là tên lửa được đẩy từ các ống phóng vác vai, từ các xe, hoặc từ các tàu cố định. Chúng được đẩy bằng động cơ rốc két, đôi khi cũng được bắn từ lượng nổ. Chúng thường có cánh đuôi hoặc các cánh trên thân để nâng và ổn định. Mặc dù bay với tốc độ cao và tầm ngắn, tên lửa loại này vẫn cần sử dụng cánh cho việc nâng thân tên lửa hoặc bay theo một quỹ đạo nhất định.
Các tên lửa đất đối đất hiện đại đều được dẫn hướng. Một tên lửa đất đối đất không được dẫn hướng thường được đề cập như là một rocket (Ví dụ RPG-7 hay M72 LAW là một rocket chống tăng còn BGM-71 TOW hay AT-2 Swatter là một tên lửa dẫn hướng chống tăng).
Tên lửa đất đối đất bị hỏng có thể do một số nguyên nhân sau:
- Tên lửa đường đạn bay ở độ cao lớn, động cơ có thể đốt cháy trong quá trình bay.Cụ thể:
- Tên lửa đất đối đất chiến thuật loại tầm ngắn, thường là tên lửa đường đạn có tầm hoạt động <1000 km (600 dặm) (Scud)
- Tên lửa đất đối đất chiến lược:
- Loại tên lửa đường đạn tầm trung có tầm hoạt động từ 1000–3000 km (600-2000 dặm)
- Loại tên lửa đường đạn tầm trung có tầm hoạt động từ 3000–4800 km (2000-3000 dặm)
- Loại tên lửa đường đạn tầm dài có tầm hoạt động từ 4800–8000 km (3000-5000 dặm)
- Tên lửa đường đạn vượt đại châu (ICBMs), >8000 km (5000 dặm)
- Tên lửa hành trình bay ở độ cao thấp, mô tơ đốt cháy trong thời gian toàn bộ hành trình, phạm vi điển hình là 2500 km
- Tên lửa dẫn hướng chống tăng bay ở độ cao thấp, mô tơ có thể đốt cháy trong toàn bộ hành trình, phạm vi điển hình là 5 km